"Không sợ hãi" - Những thước phim tài liệu đầy cảm xúc về quá trình chống Covid-19 của Việt Nam
Bộ phim tài liệu "Không Sợ Hãi" của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên đã mang đến cái nhìn đầy cảm xúc về những ngày tháng cam go nhất lại ở ngay những khu cách ly nơi các y bác sĩ phải giành giật từng mạng sống từ tay tử thần.
"Không Sợ Hãi" tái hiện ký ức về dịch bệnh qua lời kể của người trong cuộc. Đạo diễn không can thiệp bằng lời bình, cho nhân vật tự thuật câu chuyện của họ. Đối diện máy quay, những nhân chứng hồi tưởng một giai đoạn nhiều biến động. Có người bình thản bởi đã vượt qua mất mát, nhưng cũng có người khóc nghẹn khi nỗi đau vẫn còn đó.
"Không Sợ Hãi" được chia làm 5 tập với mỗi tập phim nói về một giai đoạn hay "mặt trận" khác nhau của cuộc chiến chống dịch.
Tập đầu tiên Không Đứng Nhìn kể về giai đoạn đầu đại dịch khi Việt Nam áp dụng kế hoạch Zero Covid và cách ly tập trung các bệnh nhân. Lúc này, hàng chục nghìn bác sĩ, nhân viên y tế phải lên tuyến đầu chống dịch.
Tập thứ 2 mang tên Không Chạy Trốn lại là câu chuyện về những nhóm thiện nguyện mang oxy đến bệnh viện, khu cách ly hay khắp các ngõ ngách trong thành phố.
Tập thứ 3 là Không Cô Đơn lại nói về những gia đình mà toàn bộ các thành viên đều dương tính hay các tình nguyện viên sau khi khỏi bệnh đã quyết định ở lại chăm sóc người khác.
Chưa dừng lại ở đó, việc hằng ngày tiếp xúc với người bệnh khiến những người trẻ nhiệt huyết ấy có thể bị lây nhiễm và đối mặt sinh tử bất cứ lúc nào. Nhiều bác sĩ đã phải rơi nước mắt hay nằm bất lực vì mệt mỏi và chẳng thể chiến thắng được thần chết. Chúng ta còn được thấy hình ảnh những tình nguyện viên bỏ ăn, bỏ ngủ, liều tính mạng để mang bình oxy đến với khắp mọi nơi chỉ với một cuộc gọi. Những tiếng kêu cứu lúc nửa đêm và sự ân hận chỉ vì chậm một vài phút là thứ mà có lẽ cả đời họ chẳng thể nào quên.
Vào thời điểm 5 tập phim ra mắt, đất nước đã trở lại cuộc sống trước kia, bước vào bình thường mới. Trước câu hỏi liệu có lo những tập phim sẽ khơi lại cảm giác nặng nề cho những người từng trải qua những giờ khắc tăm tối nhất không, vị đạo diễn cho rằng: "Đau thương nào cũng cần được nhắc đến và đây là khoảng thời gian có một không hai trong lòng mỗi người, mang những giá trị riêng. Tôi hiểu dù muốn hay không muốn, người ta vẫn coi đây là một sự kiện rất lớn trong cuộc đời. Ngay cả khi không làm gì, chịu giãn cách suốt 3 tháng, chắc chắn người dân đã hiểu ra rất nhiều điều trong cuộc sống. Thêm nữa, tôi muốn có một sự chân thực, khách quan nhất trong cách mình kể lại các câu chuyện bởi có những việc khi được đưa lên mạng xã hội đã bị nói quá. Nguyên nhân là do họ thiếu đi sự điềm tĩnh".